16 tháng 4, 2012

Tôi là chính tôi


Điều giản dị
Trên cao trăng lung linh ngàn tia sáng
Dưới trần gian ai cũng thích chị Hằng
Nét đẹp kiêu sa nào ai dám sánh
Vạn vì sao tỏa sáng cũng không bằng

Trăng lộng lẫy tỏa muôn ánh hào quang
Đẹp dịu dàng soi sáng muôn vàn lối
Trong đêm tối trái tim tôi lạnh giá
Cần chút lửa hồng sưởi ấm  tình thôi..

Chị Hằng trên cao sáng trong vằng vặc
Tôi một lần mơ được đứng gần trăng
Nhưng  trần tục cõi tiên sao có thể
Giật mình tỉnh giấc mộng có còn chăng..!?

Tôi không dám có ước mơ bay bổng
Chỉ mong những điều giản dị bình thường
Như đốm lửa tàn giữa đêm giá lạnh
Bỗng bùng cháy những ngọn lửa yêu thương...